Nếu đã lập gia đình, bạn có quan điểm, suy nghĩ sai lệch hay định kiến nào về những người còn độc thân?
Còn nếu bạn còn độc thân, bạn có đang bị gắn mác bằng một vài khái niệm, định nghĩa về suy nghĩ, quan điểm và lối sống của mình bởi người khác?
Cùng Be Self đồng hành trong buổi phát sóng tối này về chủ đề xíu xiu về những góc nhìn có phần oan uổng cho người độc thân nhé.
Ai cũng có nỗi sợ nào đó, nhưng nỗi sợ của những người độc thân có lẽ không phải ai cũng biết, cũng hiểu và cảm thông được. Đôi khi, sẽ rất khó hiểu với đại đa số những người có cuộc sống hôn nhân viên mãn.
Đó là nỗi sợ chính đáng và cần được ghi nhận, hơn ai hết người ghi nhận là chính bản thân bạn. Khi nào bạn nhận ra, ghi nhận nó, đó sẽ là bước khởi đầu dẫn bạn bước chân hành trình vượt qua nỗi sợ của mình.
Mời bạn cùng Be Self đồng hành trong buổi phát sóng tối nay để tìm hiểu nỗi sợ lớn nhất của những kẻ độc thân.
Tôi biết ơn bạn bè, cả cũ và mới, biết ơn về sự đồng hành của họ trên những chặng đường khác nhau của hành trình cuộc đời.
Tôi biết ơn những người đã rời xa tôi, biết ơn về sự ra đi của họ đã giúp tôi nhận ra những điều quan trọng và giá trị cho tôi.
Tôi biết ơn những câu chuyện đã kéo chúng tôi lại gần bên nhau...để tôi biết tôi không một mình trên hành trình này.
Một trong những điều khó khăn nhất trong hành trình chữa lành, dù là thể chất hay tinh thần, đó là hành trình ấy diễn ra quá lâu.
Chúng ta sẽ luôn cảm thấy sốt ruột, thậm chí nản lòng và nhụt chí, không chỉ bởi sự tái hiện liên tiếp của cảm giác đau đớn, buồn khổ mà còn bởi vì chúng ta không nhận thấy sự tiến bộ nào cả.
Chúng ta đánh mất sự mất kiên nhẫn khi kết quả đến không như mong đợi, sự thay đổi không xuất hiện hay khi mọi thứ trở nên mơ hồ, mù mịt. Sự mất kiên nhẫn xuất hiện khi chúng ta chỉ muốn thấy kết quả...
Bạn được gì khi lo lắng cho tương lai, cho ngày mai chưa tới? Bạn có thực sự nắm chắc được bản thân. mình khi mất mát ngày mai tới?
Bạn chỉ có thể thực sự biết mình khi bạn đối diện với nỗi đau, mất mát vào lúc chúng xảy ra. Bạn chỉ có thể chờ đến lúc ấy, bạn mới biết tâm lý chân thật nhất của mình. Tương lai khi ấy chính là hiện tại của bạn.
Tương lai luôn là một ẩn số nhưng tương lai cũng là hiện tại.
“Đâu là nơi ưa thích nhất của tôi?”
“Đâu là nơi tôi có thể thoải mái nhất là chính tôi?”
“Đâu là nơi tôi thấy lòng mình được dịu nhẹ và thanh thản?”.
Bạn có bao giờ tự hỏi mình những câu hỏi ấy mỗi khi buồn khổ hay gặp khó khăn, muốn được ở một mình mà chẳng thể chia sẻ cùng ai. Bạn sẽ làm gì để tự giúp bản thân?
Tôi sẽ cố gắng để tảng đá của lỗi lầm, của sự yếu kém và sự tiếc nuối rời xa khỏi mình. Tôi không hoàn hảo.
Tôi xứng đáng được yêu thương.
Tôi không cần chờ đợi đủ tốt để được yêu thương...
Bạn có từng tự dằn vặt bản thân vì sao mà mình cứ phải ép bản thân phải trở nên mạnh mẽ, can trường và giỏi giang trước mặt mọi người, tại sao sự tán dương lại cứ chỉ dành cho những ai kiên cường không biểu lộ sự đau khổ, yếu đuối ra bên ngoài và vì sao quá nhiều sự cổ vũ tán dương cho khả năng sự không suy sụp dù chỉ một lần?
Nếu bạn từng có sự thắc mắc và trăn trở như vậy thì bạn đang đặt bước chân đầu tiên trên con đường tự cứu giúp chính mình rồi đấy. Hãy cùng Be Self tìm hiểu xem những thứ gì khiến cho chúng ta cứ luôn phải mạnh mẽ và kiên cường và phải làm gì để có được những giây phút thả lỏng, thảnh thơi, yếu đuối mà tự do, không lo sợ?
Chữa lành cho mình, bạn đừng nhầm tưởng rằng đó là cứu chữa mà thực ra là chăm sóc, nuôi dưỡng tâm hồn mình, làm sao cho tâm hồn mình tự tại, trong sáng, mát lành và tự tin hơn. Đừng cố tập trung vào vết thương, đừng cố tập trung vào những nỗi đau khi mà chưa thể đủ sức để đối diện, hãy tập trung vào những cái đẹp, cái hay, cái tốt mình đang có hoặc mình có thể gây dựng được.
Và việc bạn có thể tự giúp mình làm được việc ấy là đưa thông tin tốt, trải nghiệm tốt đến với tâm trí của mình cho dù đó chỉ mới là ý nghĩ, giả tưởng và sự mong muốn.
Hãy đánh lừa tâm trí mình bằng suy nghĩ bằng giả tưởng và bằng khát khao, bạn có thể làm được?
Hãy giữ hờ nỗi đau của mình để nó có thể bay đi....
Hãy cứ ví von nỗi đau của mình giống như quả bóng bay hay cánh diều vậy đó. Càng nới lỏng dây thì nó càng bay xa, và khi buông tay thì nó sẽ bay vào không trung và biến mất.
Nhưng bạn có biết 2 sợi dây vô hình đã vô tình níu giữ mình lại với sự khổ đau hiện tại là gì? Hãy thử đồng hành cùng Be Self trong vài phút để khám phá xem sợi dây vô hình mà chúng ta nắm giữ để ràng buộc nỗi đau với mình hay buộc mình với chính nỗi đau ấy là gì trong tập 32 này nhé.
Vào những khi buồn khổ, chán chường và đau đớn khôn cùng, mình không muốn làm gì hết, chỉ muốn thu mình một góc, mình mình với mình.
Mình để toàn bộ tâm trí chìm đắm trong đau khổ, gặm nhấm từng li từng tí nỗi buồn chán và sự đau đớn của mình qua những dòng chảy liên hồi của suy tư và phỏng đoán.... để rồi, dường như mình quen dần với nỗi khổ đau như thể những khổ đau ấy là mình.
Bạn có muốn bản thân cứ tiếp tục gặm nhấm và sống cũng với nỗi đau đớn đến cuối đời, bạn đã làm gì và sẽ làm gì để giúp mình thoát khỏi sự trì trệ ấy kéo dài?
Bạn đang thả trôi tâm trí của mình đi đâu? Bạn đang phóng chiếu suy tư của mình đến tận phương trời nào?
Một trong những trở ngại của tiến trình tự chữa lành là chúng ta để tâm trí của mình rượt đuổi kết quả ở tương lai, bám riết những kỳ vọng vào ngày mai.
Đôi khi, tầm nhìn xa không phải điều bạn cần lúc này....
Điều bạn chỉ cần làm lúc này là trải nghiệm khoảnh khắc của hiện tại, dù là khổ đau , buồn bã, vui sướng hay hạnh phúc….
“Tâm trí con người trở nên ngu muội trước nỗi đau mất mát quá lớn. Tâm trí và ký ức sẽ mất hàng tháng trời và có thể hàng năm trời để lượm lại những chi tiết. Từ đố, ta học hỏi và thấu hiểu về sự bao la của nỗi mất mát” - Mark Twain.
Nỗi đau buồn sẽ lấy đi của mỗi người một khoảng thời gian mà nó cần, nên hãy kiên nhẫn với nỗi buồn buồn của mình. Khi chúng ta thực sự lắng nghe và ôm ấp nó, nó sẽ trở nên hiền dịu và mang đến cho ta một thông điệp nào đó từ tâm trí.
Hãy cùng Be Self khám phá thông điệp đầu tiên trong chuỗi chủ đề "tự chữa lành" cho chính bản thân mình.
Có rất nhiều lần mình tự trách bản thân thiếu tính kỷ luật hay quản lý bản thân chưa đủ tốt để hoàn thành được việc mình muốn làm và đạt được mục tiêu đề ra. Việc dang dở và sự trì hoãn khiến cho mục tiêu càng mong muốn lại càng xa vời, càng khát khao lại càng khó chịu.
Bạn bao giờ nghĩ đến điều gì khác ngoài việc tự trách bản thân thiếu tính kỷ luật đã đẩy bạn xa khỏi mục tiêu của mình? Thay vì tự trách về tính kỷ luật của bản thân, bạn sẽ làm gì để có thể tiến gần hơn với mục tiêu của mình?
Podcast tối nay muốn chia sẻ đến bạn một trong những điều khác ấy, hy vọng bạn có thêm góc nhìn khác về hành trình đi đến mục tiêu của mình.
"Có 3 kiểu người xếp hàng chờ tính tiền ở siêu thị. Một người đứng vào hàng ngay ngắn và kiên nhẫn chờ đợi dù lâu đến mức nào hay các hàng khác tiến nhanh hơn ra sao. Một người thì thay đổi liên tục giữa các hàng, dựa trên đánh giá về việc có thể tiết kiệm được vài giây. Và người thứ ba chỉ chuyển hàng một lần, khi rõ ràng hàng đó đang bị nghẽn lại và có giải pháp thay thế hợp lý hơn, rồi sau đó kiên trì chờ đợi".
Bạn thuộc kiểu người nào?
Khi bạn đã dấn bước vào một con đường thì không có nghĩa bạn bạn sẽ gắn bó con đường này mãi mãi, nhất là trường hợp con đường ấy hoá ra lại có vấn đề và gây ra trở ngại. Nhưng mặt khác, khó khăn trên một con đường cũng không phải lý do để nguỵ biện cho việc đứng núi này trông núi nọ và không bao giờ gắn bó lâu dài với một việc gì được.
Bạn muốn thay đổi vì sự thay đổi là thực sự cần thiết cho sự thay đổi của chính bạn hay sự thay đổi là để lảng tránh sự bất an của bản thân với việc hiện tại?
Cùng Bé Self khám phá thêm câu trả lời là gì nhé?
Chúng ta chính là những gì chúng ta suy nghĩ. Chúng ta chính là sản phẩm của những gì chúng ta quen làm. Kết quả của chúng ta ở tương lai sẽ đến từ thói quen của chúng ta ở hiện tại.
Bạn sẽ làm gì khi thói quen của mình ngày hôm nay không tương ứng với con người bạn muốn trở thành ngày mai? Bạn đang tiếp thêm dầu cho ngọn lửa của thói quen nào?
Mời bạn cùng theo dõi chia sẻ ngày hôm nay để xem mình ngọn lửa của mình đang cháy đúng như hướng mình mong muốn hay chưa nhé.
Đôi khi, chúng mình trăn trở với những thất bại, tự ti, chán nản và tự trách bản thân rất nhiều khi không thể và mãi chưa thể hoàn thành được mục tiêu của mình đề ra. Dường như sự cố gắng khiến cho mình cảm thấy mệt mỏi, chùn bước và nản lòng muốn từ bỏ mục tiêu của mình và trở nên nghi hoặc về khả năng của bản thân.
Nhưng thay vì tốn nhiều năng lượng để tự trách, để mặc cảm với sự thất bại và tự ti, kém cỏi của mình, bạn có bao giờ nghĩ đến một điều gì khác mình có thể thay đổi để làm được điều mình muốn?
Trong buổi chia sẻ hôm nay, Bé Self muốn gửi đến bạn một thông điệp mà có thể bạn có được cho mình một góc nhìn khác, mới mẻ và thoải mái hơn khi mình đang thất vọng với bản thân vì mãi không đạt được mục tiêu.
Mình hay lầm tưởng một sự việc, một hành động cụ thể là đối tượng để thay đổi thói quen. Thực ra, trí não của mình mới là đối tượng, là ông trùm của những thói quen ấy. Trí não mới là đối tượng chính mình cần tiếp cận, cần nhận diện cách nó tiếp nhận, xử lý thông tin. Trí não mới là đối tượng mình cần hiểu vì sao mình lại hành động như thế này mà không phải hành động như thế khác. Tập thu âm tối nay chia sẻ với bạn thêm chút xíu về góc nhìn này và chút thử nghiệm thực tiễn có thể áp dụng để rèn luyện trí não của mình. Thân mời bạn đến với Bé Self qua các kênh Spotify, Apple Podcast, hay Google Podcast nhé.
Nhiều khi mình nhầm tưởng thói quen là đối tượng cần thay đổi, nhưng thực ra cái đầu của mình, trí não của mình mới là đối tượng cần thay đổi. Và cái cần thay đổi ở đây lại là thay đổi cách mà trí não chúng ta lập trình tư duy, suy nghĩ và hành động.
Nhiều người thường gặp rất nhiều trở ngại khi mà cái đầu mình nó không chịu nghe lời. Mình rất muốn làm việc này việc nó nhưng đều bị cái lý lẽ trong đầu mình cản trở, lôi kéo hay thúc giục theo hướng ngược lại. Đó chính là nguyên nhân khiến cho mình gặp khó khăn khi muốn thay đổi thói quen hay muốn làm một việc gì lâu dài, bởi vì trí não mình đã quen được lập trình theo một mô thức tư duy cũ và mình chưa phá vỡ được cái lập trình cũ ấy thôi.
Buổi chia sẻ hôm nay muốn góp phần nào đó chút trải nghiệm tự thân về cách thức mà mình có thể phát giác, phá vỡ lập trình tư duy cũ ấy hoặc thiết lập một lập trình mới cho não bộ.
Bạn sẽ làm gì khi thấy tự ti về bản thân và không đủ dũng khí để bắt đầu hay tiếp tục làm điều mình muốn?
Trong podcast này, tôi cảm thấy vô cùng tự ti và yếu kém khi nhận được những phản hồi "không như ý". Tôi muốn dừng lại và tôi thấy mình không đủ năng lực để tiếp tục. Bạn có giống như tôi, có đang muốn bỏ cuộc một việc gì đó?
Tôi bước vào buổi thu âm hôm nay với tâm thế trống rỗng, với zero ý tưởng trong đầu. Tôi muốn ghi lại cảm giác tự ti này và tôi muốn nhìn lại xem điều gì có thể khiến cho tôi có thể tiếp tục hành trình này.