Rồi mình cũng muốn như TD hay LQV nói với người yêu rằng về đây, về với em, đi bên em, có những ngày bên nhau thảnh thơi, được cười nói bàn luận thâu đêm, làm tình thật là tình những khi ngọn lửa cháy lên trong mắt nhau, đọc sách, xem nhạc, và thiếp đi trong giấc ngủ để tỉnh dậy thấy đời cạnh bên là cái nhìn của nhau.
thời đại học, nếu có cái gì làm mình trở nên khác so với thời cấp 3, rồi có thể sẽ khác với nhiều bạn bè bây giờ, mình nghĩ là vì mình đã tìm thấy ở đại học những ngóc ngách bí ẩn nào đó, những gặp gỡ lạ lùng nào đó trên trang giấy. Nếu thời gian có quay trở lại thì mình cũng chỉ mong được nhìn thấy lại mình trong cái cảm giác lạ lùng khi chạm vào những trang sách đó mà thôi.
Và sau một vài mối tình, mình mới hiểu ra rằng Mỗi người mỗi đời đều có những riêng tư, mà những riêng tư đó chắc có lẽ chỉ nên được chủ động chia sẻ, hoặc tự do giấu kín. Bởi mình nghĩ, đã chọn đi cùng nhau, ắt hẳn sẽ có những yêu thương tôn trọng dành cho người bạn đồng hành, để họ không phải ngoái mắt tủi thân tìm kiếm yêu thương ở đâu mãi chân trời.
Chiều ngày thứ hai ở Sài Gòn, trời mưa, mình ngồi một quán cafe rồi tự nhiên, chả hiểu sao mình ngồi khóc. Hẳn là lúc đó cũng có nhiều chuyện đã xảy ra, nhưng giờ nghĩ lại, có lẽ là do cảm giác hậu tốt nghiệp, tự nhiên đang yên đang lành bị ném vào cuộc đời, đang ngày ngày lên giảng đường chỉ việc ăn, ngủ với học thì giờ phải đi làm. Phải trưởng thành là một điều thật mới mẻ và khó khăn để thích nghi mà cho đến giờ mình vẫn loay hoay tìm cách.
Làm thế nào để thực hành chánh niệm trong đời sống?
Trong Phật giáo, Bát chánh đạo được chia ra làm ba nhóm: giới, tuệ, định. Trong đó, “ chánh niệm” là một trong ba phương pháp thực hành. “Chánh niệm” tức là khuyến khích thực tập bản thân ý thức được khoảnh khắc trong hiện tại và tập trung vào khoảnh khắc đó.
Em ước mơ, mơ gì tuổi 12, tuổi 13?
Con đường về nhà hôm nay cũng dài thật lạ khi nhớ chuyện đi thi ngày học lớp 3, mình lại suy nghĩ. Suy nghĩ rằng tại sao câu trả lời về ước mơ kia lại không được chấp nhận. Tại sao ước mơ trở thành người bình thường lại bất bình thường? Lại bị mọi người ngầm không chấp nhận, nghĩ rằng như vậy là lười biếng, không có chí tiến thủ?
Khi một người biết tự tha thứ cho mình thì đồng thời cũng phải biết tha thứ cho kẻ khác. Đừng bao giờ để lại những ân oán trong lòng. Ân oán là những tảng đá nặng nề ngăn chặn, giết chết lòng yêu thương. Sống mà không còn khả năng yêu thương được nữa thì cũng xem như đã chết rồi. Tôi yêu và tôi tồn tại. Yêu và tha thứ. Tha thứ và yêu.
Mỗi khoảnh khắc trong cuộc đời, ta thu nạp thêm vào trái tim mình biết bao nhiêu cảm xúc. Trong số những cảm xúc đó, có những cảm xúc làm cho ta cảm thấy năng lượng trong người trở nên cạn kiệt, nhưng có những cảm xúc làm cho ta cảm thấy mình sống có ý nghĩa.
Cuộc sống không cho chúng ta chính xác những gì chúng ta muốn. Chúng ta có thể va vào các chướng ngại vật trên đường hoặc đi theo một hướng hoàn toàn khác với nơi chúng ta dự định ban đầu
Chúc mọi người có một mùa Giáng sinh thật ấm áp bên người yêu người đương hoặc bên gia đình hoặc bên chính bản thân mình. Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy - Ta có thêm ngày nữa để yêu thương. Mình gửi một câu trong Kinh Thánh, đại loại là, nếu có một luật lệ tối thượng, đó phải là lề luật của yêu thương.
Càng xảy ra nhiều chuyện, mình lại càng trân trọng và nâng niu nỗi buồn hơn. Mình không biết nữa nhưng từ nhỏ đến bây giờ, cuộc đời của mình có nhiều nỗi buồn hơn niềm vui. Chỉ bởi vì mình đã luôn tin rằng những niềm vui thì mang lại cho người ta hạnh phúc nho nhỏ, còn nỗi buồn khiến người ta thấy niềm vui lớn lao hơn.
Sẽ không ai nói cho bạn biết rằng có bao nhiêu đau buồn trong sự trưởng thành. Chính những giọt nước mắt của bạn đã khiến bạn trở nên đẹp đẽ hơn, chính những khó khan trong cuộc sống đã giúp bạn thành công hơn. Cuộc sống sẽ đưa bạn đến nơi bạn muốn. Hãy tin tưởng điều đó. Hãy tận hưởng quá trình trưởng thành vì có rất nhiều điều tốt đẹp xảy ra ngay cả trong những khoảnh khắc này. Chúc bạn thật hạnh phúc trên con đường trưởng thành cho dù nó có cả niềm vui hay nỗi buồn thì nó cũng thật đẹp!
Đồng cảm là khi bạn quan tâm đến người khác trong cả nỗi buồn và niềm vui. Buồn nỗi buồn của mọi người và vui niềm vui của mọi người. sự đồng cảm là hiểu được suy nghĩ và cảm xúc của người khác trong một tình huống từ quan điểm của HỌ, chứ không phải là của chúng ta
Đừng giận bản thân vì đã kiệt sức, vì khóc lóc, mất kiên nhẫn hoặc không có thời gian hay năng lượng để làm tất cả. Đừng quá khắt khe với bản thân mình nữa, tất cả những điều này thật khó khăn. Bạn đang làm tốt. Đừng để Internet hối hả bạn. Không ai đăng lên những thất bại của họ
Chúc mừng sinh nhật mình...! Tuổi hai nhăm bước sang tuổi hai sáu <3
Và rồi mình cũng finish về được đích, kết thúc một hành trình, một trải nghiệm mới. Cuối cùng thì mình cũng đã làm được sau bao nhiêu lần định bỏ, thậm chí đến phút chót. Cảm ơn bản thân vì đã quyết định đi không thì mình sẽ tiếc lắm. Cảm ơn bản thân đã cố gắng, không bỏ cuộc. Đây sẽ là trải nghiệm không bao giờ quên của mình. Nó đã dạy mình những bài học về sự điềm tĩnh, sự quyết tâm, ý chí tin vào mình. Mình đã tin tưởng bản thân nhiều hơn chút, tự hào hơn về chính mình một chút và đặc biệt là dung cảm hơn.
Khoảng đầu tháng 9, ngồi trong phòng làm việc rất buồn chán lại còn đau đầu và chưa quen với việc ngồi trong phòng điều hoà cả ngày, mình lang thang trên mạng. Vật vờ kéo chuột thì thấy 1 giải của VNEXPRESS. Đây là giải 2 môn kết hợp bơi và chạy đầu tiên được tổ chức ở Việt Nam.
Chuyến đi bão tạp được ghi lại bằng mấy phút trên tàu chuẩn bị về đất li
Giá mà cuộc sống cũng chỉ giản dị và thanh nhã như một đêm trăng tròn, thì dẫu, chỉ cần sống vài khoảnh khắc ấy, cũng là đủ cho một đời người. Câu chuyện của ngày mai, cứ để cho ngày mai tự viết...