
Chiều ngày thứ hai ở Sài Gòn, trời mưa, mình ngồi một quán cafe rồi tự nhiên, chả hiểu sao mình ngồi khóc. Hẳn là lúc đó cũng có nhiều chuyện đã xảy ra, nhưng giờ nghĩ lại, có lẽ là do cảm giác hậu tốt nghiệp, tự nhiên đang yên đang lành bị ném vào cuộc đời, đang ngày ngày lên giảng đường chỉ việc ăn, ngủ với học thì giờ phải đi làm. Phải trưởng thành là một điều thật mới mẻ và khó khăn để thích nghi mà cho đến giờ mình vẫn loay hoay tìm cách.