Trên đời này, bất kể là danh tiếng, địa vị hay vinh quang, cũng không gì sánh bằng được ở bên cạnh mẹ. Nhưng thực tế, có biết bao tình mẫu tử, đi một đoạn rồi nhạt dần, sống cùng nhau rồi lại xa cách.
Lời nói xuất ra từ tâm nên người thiện tâm không dễ dàng nói lời cay nghiệt làm tổn thương người khác. Lời nói còn xuất ra từ phẩm cách và tri thức nên một người nói lời gì, nói như thế nào, nói hay không nói cũng là thể hiện ra phẩm cách, tri thức và trí tuệ của người ấy.
Những người già thường hay nói: “Tích đức, tích đức”, mà tích đức gồm có tích âm đức và tích dương đức. Nói một cách đơn giản, làm việc thiện giúp người mà được mọi người biết đến được gọi là “dương đức” hay “dương thiện”. Còn làm việc thiện việc tốt một cách bí mật, mọi người không biết thì được gọi là “âm đức”, dân gian gọi là “âm chất”. Người tích âm đức tuy rằng không được mọi người biết đến nhưng trời cao là có mắt, người ấy vẫn được hưởng phúc báo tương xứng.
Đói bụng thì ăn và buồn ngủ thì ngủ, nghe hai việc ấy thì tưởng như đơn giản nhưng kỳ thực, cả đời của một người có thể “ăn được một cách ngon lành” và “ngủ một giấc yên bình” là việc không hề dễ dàng gì.
Trong việc trị quốc hay thực hiện một sách lược, để đạt được thành tựu, bậc cao nhân hay minh quân thời xưa đều tuân thủ nguyên tắc “tu nội mà an ngoại”, khiến lòng dân cùng hướng về. Một đất nước mà từ quan tướng đến thứ dân đều tôn sùng đạo đức, học theo quân chủ, thì tự nhiên thiên hạ sẽ thái bình an ổn, kẻ địch cũng không dám dòm ngó.
Danh là thứ có thể khiến người ta mê đắm đến mức quên mất cả bản thân mình. Bởi vậy nên trong cuộc sống, chúng ta cần học cách từ bỏ, đừng bắt bản thân “chịu đựng phú quý”.
Trong cuộc sống hàng ngày, rất nhiều việc xảy ra khiến chúng ta phiền não, không vui. Kỳ thực, để có một cuộc sống vui vẻ hoàn toàn không khó như những gì bạn vẫn nghĩ. Chỉ cần thay đổi một chút quan niệm, thay đổi một vài thói quen, cuộc sống của bạn dần sẽ trở thành vui vẻ, hạnh phúc hơn rất nhiều. Dưới đây là 7 thói quen tốt có thể giúp cuộc sống của một người trở nên vui vẻ, an lành và hạnh phúc hơn.
Chuyện bắt đầu vào cuối thời nhà Thanh, ở Thiên Tân Vệ có một quán trà lâu đời nổi tiếng gần xa, rất nhiều quan lại quyền quý đều đến đây nếm thử. Một lần nọ, khi một đại thần Lý Hồng Chương một viên quan thuộc hàng nhất phẩm trong triều đình ghé đến Thiên Tân, các quan địa phương đã mời ông đến thưởng thức trà ở quán này. Kết quả, trà vừa được đem lên mọi người đã thấy Lý Hồng Chương tỏ vẻ không hài lòng. Vậy, vấn đề nằm ở đâu?
Có thể nhiều người đã biết rằng từ “Phật” mà chúng ta quen dùng trong Phật giáo và từ “Bụt” mà dân gian Việt Nam quen thuộc là một. Cũng có thể nhiều người mơ hồ cảm thấy các danh xưng “Phật”, “Đạo”, “Thần” hay “Chúa” đều chỉ những cá nhân đặc biệt mang rất nhiều điểm tương đồng – nhưng cũng lại có những đặc thù riêng. Vậy thì hàm nghĩa của chữ “Phật” trong văn hóa tu luyện của nhân loại là gì? Những người như thế nào thì được xưng là “Phật”?
Trung Hoa cổ xưa có rất nhiều nhân vật thần bí, nhưng kể đến nhân vật thần bí nhất thì dân gian thường kể đến Quỷ Cốc Tử. Quỷ Cốc Tử là bậc thần bí kỳ tài, tiếng tăm lừng lẫy thời Chiến Quốc của Trung Hoa cổ đại.
Trong cuộc sống, giao tiếp là một phần không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, nhiều người không có năng khiếu giao tiếp với người khác. Để đạt được mục đích này, chúng ta có thể dựa vào năm "công thức bất bại" do nhà hiền triết cổ đại Quỷ Cốc Tử để lại. Thông qua những câu tục ngữ thông thái này, chúng ta có thể xử lý giao tiếp giữa các cá nhân một cách dễ dàng.
Quỷ Cốc Tử là một nhân vật bí ẩn trong lịch sử Trung Quốc. Quỷ Cốc Tử tên là Vương Thiền, người thế gian gọi ông là "Quỷ Cốc Tử" và "Vương Thiền Tổ Sư". Tên của Quỷ Cốc Tử có nguồn gốc từ nơi sinh của ông là ở núi Quy Cốc, tỉnh Hà Nam.
Có lẽ cuộc đời của bất kỳ ai trong thế gian này cũng đều khó tránh khỏi lúc lên lúc xuống. Nhưng cho dù là gặp phải lúc khó khăn nhất, cũng không nên oán trách, tức giận. Một người nếu có thể tu dưỡng thành được “tam đức” dưới đây thì gặp phải cảnh ngộ gì cũng sẽ có thể từ từ vực dậy mà đi lên.
Trong sách “Tuân Tử. Tu thân” viết: “Đường dù ngắn không đi không đến, việc tuy nhỏ không làm không thành”.
Tin vào phong thủy không bằng tích đức hành thiện. Tính toán trăm phương ngàn kế cũng không bằng có được một trái tim thiện lương…
Có một người nọ ghé thăm một công viên tươi đẹp vào mùa xuân, nhưng sau khi đến nơi, anh ta buông lời giận dữ: "Nơi này vừa bẩn vừa hôi thối, không bao giờ mình quay lại nữa!"
Trong cuộc sống, có rất nhiều người và việc mà chúng ta cho dù có muốn chạy thoát cũng không chạy thoát khỏi, không muốn nghĩ cũng vẫn phải nghĩ. Những điều này được gọi là “duyên”, thứ mà con người sờ không thấy, cầu không được, chỉ có thể lựa chọn thuận theo là tốt nhất.
Nước tuy mềm mại nhưng “nước chảy đá mòn”. Nước khi là băng thì cứng rắn như sắt thép, càng lạnh giá lại càng cứng rắn. Nước khi là khí lại có lực đẩy lớn vô cùng. Cho nên, một người muốn làm thành được việc đại sự thì cần phải hàm dưỡng đức tính giống như nước.
Liêm chính, cần kiệm, giản dị là những đạo đức tốt đẹp của “tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ”. Một thi nhân nổi tiếng triều Đường từng viết trong “Vịnh Sử” một câu: “Nhìn lịch sử một cách tổng quát, lớn đến như quốc gia, nhỏ đến như gia đình đều hưng thịnh bởi cần kiệm, diệt vong bởi xa hoa lãng phí”.
Một người phụ nữ trẻ mang thai bỗng nhiên cảm thấy rất mệt mỏi, bất tri bất giác ngủ thiếp đi. Trong mơ, cô nhìn thấy thiên thượng giáng hạ những vầng mây tím tuyệt đẹp, quấn quanh thân mình. Rất nhanh chóng, đứa bé được sinh ra.