
Có rất nhiều khi, chúng ta biết được rằng mình không thuộc về một nơi nào đó, nhưng chúng ta không dám thoát ra khỏi thực tại, chúng ta mắc kẹt trong những định kiến, của những người khác, và của chính bản thân mình.
Sự thật thì đâu mới thực sự là "kiên định", còn đâu là "cứng nhắc"? Và việc tiếp tục nỗ lực hay việc dừng lại, chúng ta có chắc chắn cái nào tốt hơn cái nào không?