
Khi có lệnh sơ tán do chiến tranh, các gia đình phải tản cư về quê. Tại đây mẹ Núi vẫn tần tảo nuôi con, còn Núi dù còn nhỏ đã sớm trở thành chỗ dựa của cả mẹ và các em. Cậu chăm lo mọi việc trong nhà, dạy các em học, làm ruộng, phụ mẹ giặt giũ, nấu nướng. Trong mắt hàng xóm, Núi là một đứa con ngoan, sống tình cảm và biết nghĩ cho người khác.