
Bầu trời của mình năm 21 tuổi vẫn sũng nước những ngày mưa, và xanh ngắt những ngày nắng. Cây bàng ở ngõ nhỏ vẫn dập dờn bướm xanh những ngày xuân. Nhưng con mèo mắt xanh lá không ngồi dưới tán cây hoa giấy đỏ chờ mình đi qua nữa. Cầu thang bắc lên Thiên đường người ta cũng dỡ đi rồi. Chắc hẳn, sau bao nhiêu năm chờ đợi, người ta cũng chẳng còn tin là có Thiên đường ở trên kia nhỉ?