Rubik đã có từ bao giờ? Sức hút của nó hồi xưa và ngày nay thế nào mà khiến ai cũng thích thú?
Cái bế nước mưa chứa đựng thứ "nước của trời" ngọt thanh, mát lành hơn cả tỉ thứ nước của thời hiện đại
Máy bay giấy là phương tiện duy nhất thời ấy để gửi gắm những ước mơ, khao khát của mọi đứa trẻ lên tận bầu trời cao
Nghe tiếng lúc lắc vui tai, nhấm nháp sự hòa quyện vị ngọt thanh của đường, béo béo của nhân đậu xanh, thơm bùi của vừng
Miếng bánh phồng vừa xốp, vừa mềm, có vị béo của nếp, ngọt của đường, mùi thơm của sữa, mè,..Hương vị ai cũng thương nhớ
Ngày ấy tò he là một phần thưởng vô giá. Có được là cả tối ấy ngồi ngắm nghía, sáng hôm sau mang đến lớp khoe với bạn bè
Gạo đậu hoà quyện sánh mịn, cà pháo muối mặn nén chặt,thêm miếng đậu rán vàng giòn tẩm mắm hành, vậy là đủ để xuýt xoa cả ngày
Chiếc xe đạp 3 bánh mới cáu,hai tay cầm có tua rua 7 màu,trước có giỏ xe trắng, phía sau có yên mềm và đèn phản quang,..
Từng lát thạch núng nính mềm mịn, màu xanh rêu óng ánh thoảng thơm hương nước đường ngọt thanh mát lành khó cưỡng...
Teppi, Chie, Songoku, Héc man,...Cùng gặp gỡ lại "những người bạn không bao giờ cũ" của hồi xưa í nhé
Đôi quang gánh đã gắn liền với người Việt ta từ lúc nào không hay, nào gánh hàng hoá, gánh quà bánh, gánh gồng cả ấu thơ
Chiếc chong chóng tre ngày nào giờ chẳng còn mấy sức hút, nhưng hồi ấy nó lại là người bạn thân nhất của tuổi thơ
Thời đồ chơi còn là ước mơ xa xỉ, đất sét đã là người bạn giúp "nặn" nên tuổi thơ của biết bao nhiều đứa con nít...
Bánh đúc lạc chẳng có màu sắc sặc sỡ, chẳng ngọt như kẹo nhưng vẫn khiến nhiều người cả đời không quên...
Phỗng đất - đồ chơi dân gian biết bao nhiêu đứa trẻ con mơ ước, thế mà bây giờ mấy ai còn nhớ tới...
Khó có mùi nào vương vấn như mùi khói bếp tỏa ra mỗi ráng chiều.Khó có mùi vị nào ngon như mùi vị của bữa cơm nhà ấm áp
Tuổi học trò, ai mà chẳng một thời tranh nhau cái ghế đẩu xanh xanh đỏ đỏ, bé nhỏ mà vững chãi không gì bằng
Những ngày mệt nhoài, cầm cái gáo dừa múc đầy nước mưa mát lành mà uống cạn, chẳng còn gì khoan khoái hơn thế nữa!
Cùng tận hưởng chút yên bình với sự ồn ào, với tiếng rè rè của loa phường mà đã lâu chúng ta không còn nghe thấy
Từng nắm cơm trắng muốt dẻo ngọt chấm với muối vừng đậm đà, bùi thơm, giản dị là thế mà không thể chối từ!