Home
Categories
EXPLORE
True Crime
Comedy
Business
Society & Culture
Health & Fitness
Sports
Technology
About Us
Contact Us
Copyright
© 2024 PodJoint
00:00 / 00:00
Podjoint Logo
US
Sign in

or

Don't have an account?
Sign up
Forgot password
https://is1-ssl.mzstatic.com/image/thumb/Podcasts221/v4/f9/f5/a9/f9f5a921-7dc1-7fad-6d36-214990b5200c/mza_15266115122383989639.jpg/600x600bb.jpg
TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói)
Thầy Viên Minh
10 episodes
6 days ago
Tuyển tập thư Thầy là quyển sách bao gồm 42 lá thư của Phật tử vấn đạo với Thầy Viên Minh từ năm 1978. Nhờ sự tin tưởng, nên mỗi lần có gì khó khăn bức xúc họ đều biên thư về tâm sự và xin một vài lời khuyên nhủ, sách tấn từ Thầy. Những lá thư được gởi cho nhau chỉ mong làm nhẹ đi những bức bối lo âu trong khi đang phải gánh chịu những hiểm nguy, phiền lụy giữa cuộc đời. Điều quan trọng không phải là giúp nhau thoát được những cảnh nguy khốn hiểm nghèo hay không mà là cùng nhau học được điều gì trong những nghịch cảnh đó...
Show more...
Buddhism
Religion & Spirituality
RSS
All content for TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói) is the property of Thầy Viên Minh and is served directly from their servers with no modification, redirects, or rehosting. The podcast is not affiliated with or endorsed by Podjoint in any way.
Tuyển tập thư Thầy là quyển sách bao gồm 42 lá thư của Phật tử vấn đạo với Thầy Viên Minh từ năm 1978. Nhờ sự tin tưởng, nên mỗi lần có gì khó khăn bức xúc họ đều biên thư về tâm sự và xin một vài lời khuyên nhủ, sách tấn từ Thầy. Những lá thư được gởi cho nhau chỉ mong làm nhẹ đi những bức bối lo âu trong khi đang phải gánh chịu những hiểm nguy, phiền lụy giữa cuộc đời. Điều quan trọng không phải là giúp nhau thoát được những cảnh nguy khốn hiểm nghèo hay không mà là cùng nhau học được điều gì trong những nghịch cảnh đó...
Show more...
Buddhism
Religion & Spirituality
Episodes (10/10)
TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói)
#09 - Lời cuối | Sách Tuyển Tập Thư Thầy | Hòa Thượng Viên Minh

"

Thôi Thầy ngừng bút, chúc con mạnh khỏe.

Thân ái chào con!

Thầy.

"



Show more...
4 months ago
2 minutes 7 seconds

TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói)
#08 - Câu hỏi số 36 - 42 | Sách Tuyển Tập Thư Thầy | Hòa Thượng Viên Minh

             Đạo chính là sự sống, nhưng ít ai sống với sự sống đích thực của chính mình. Phần đông sống với mộng tưởng và chết đi cũng trong mộng tưởng. Bởi thế mà hiền nhân gọi đời là cõi mộng (màyà).

            Đạo là sáng suốt, định tĩnh, trong lành, là lẽ sống chơn thực, không điên đảo mộng tưởng, nên không phải là phương tiện, cũng không phải là cứu cánh, mà chính là bản thân sự sống như nó đang là.

            Nói xem đạo như lẽ sống là nói cho người vừa mới bắt đầu tỉnh ngộ, thực ra đạo muôn đời đã là lẽ sống. Người mê mải miết đi tìm lẽ sống trong ảo mộng mà không biết rằng chính khi tỉnh mộng mới hiện ra cái bản lai diện mục của lẽ sống muôn đời.

Đối với người mê, mộng là thực nên họ khóc cười với mộng. Khi tỉnh ra thực còn chẳng vướng huống nữa là mơ. Vì vậy đạo và đời chỉ khác nhau ở chỗ tỉnh và mê chứ không phải ở chỗ phi thường lập dị, đó không phải là đạo thường.

            Đạo thường thì hồn nhiên lặng lẽ, không vị kỷ cũng chẳng vị tha bởi vì cả hai đều là bản ngã.

            Uống một chung trà và nghe ngoài sân nhiều chiếc lá đang rơi, vì vẻ đẹp ngàn đời còn nguyên vẹn, nước trà xanh đôi mắt cũng màu xanh..., đôi mắt xanh nhìn đời luôn mới mẻ, thật ngạc nhiên pha lẫn nét hồn nhiên...

Show more...
4 months ago
45 minutes 50 seconds

TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói)
#07 - Câu hỏi số 31 - 35 | Sách Tuyển Tập Thư Thầy | Hòa Thượng Viên Minh

...Câu hỏi của con về chuyện Vi Tiếu “Tu sửa” rất hay, ít người hỏi Sư bá về những chuyện vi tiếu ấy. Những câu chuyện ngắn gọn đó tuy không có ẩn ý gì nhưng nếu không nhận ra ngay được thì rất dễ hiểu lầm.

            Câu chuyện thế này (Sư bá nhắc đại ý):

            Có người hỏi: 
            - Tu có phải sửa không? 
            Thiền sư nói: 
            - Không. 
            - Vậy là không sửa? 
            - Không. 
            - Như thế phải làm sao? 
            Thiền sư trả lời: 
            - Không sửa thì kẹt cái này, sửa thì thành ra cái khác.

            Trong câu chuyện con để ý là Thiền sư không hề trả lời đúng hay sai, vì như vậy là đã xác định. Thiền sư chỉ nói “không” với dụng ý làm người hỏi ngạc nhiên và chú ý. Từ ngạc nhiên gây chú ý của chữ “không” đầu đẩy người hỏi vào suy luận thứ hai. Thiền sư đã chờ sẵn để bồi thêm một chữ “không” nữa nhằm tuyệt đường suy luận của người hỏi. Nhưng với hai lần phủ định Thiền sư vẫn chưa đẩy người hỏi vào chỗ tuyệt đường suy luận của lý trí được. Lý trí vốn đa nghi và bất an nên vẫn loay hoay tìm cầu kết luận qua câu hỏi thứ ba. Thiền sư biết rất rõ điều đó, nên đã không đưa ra một kết luận nào nhất định để lý trí có thể bám víu được, mà chỉ nói: “không sửa thì kẹt cái này, sửa thì thành ra cái khác”. Bởi vì vấn đề không phải ở chỗ sửa hay không sửa, mà có thấu rõ được cái trung tâm tạo ra nhu cầu sửa đó hay không. Nếu sửa hay không sửa đều là hành động phát xuất từ cái ta thì rốt cuộc cũng chẳng có gì mới lạ...

Show more...
4 months ago
45 minutes 35 seconds

TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói)
#06 - Câu hỏi số 26 - 30 | Sách Tuyển Tập Thư Thầy | Hòa Thượng Viên Minh

            Phật giáo đích thực không phải là tôn giáo để cầu nguyện mà tự mình phải thể hiện đời sống tự giác, giác tha. Cầu nguyện có thể có nhưng với mục đích giúp con người thắng được lòng ích kỷ, ví dụ khi ta cầu nguyện: “Nguyện cho tất cả chúng sanh an lạc, bất tranh” (Sabbe sattà averà hontu sukhità hontu). Và cho đến khi nào có tâm hồn như vậy người ta mới có thể thật sự vị tha, còn không thì vị tha chỉ là chiêu bài cho cuộc đấu tranh quyền lợi để dành lấy cho mình một chỗ đứng an toàn.

            Nhiều người Phật tử đã biến chân lý của Đức Phật thành mê tín dị đoan để phục vụ cho những khát khao đầy trần tục của họ, và chính họ đã làm mờ đi con đường chơn chánh mà đáng lẽ họ phải thực hành để tự mình hoàn thiện.

            Chân, Mỹ, Thiện không đến với những người cầu xin chư đại bồ-tát ban bố cho mà đến với những người tự mình sống trong giới, định, tuệ, tự biến hành động, lời nói và ý nghĩ của mình thành chân, mỹ, thiện. Bao lâu trí, tâm và thân chưa được sáng suốt, định tĩnh, trong lành thì tất cả khẩu hiệu cao đẹp chỉ là chiêu bài vô nghĩa. Ví dụ khi người ta nêu khẩu hiệu “Lương y như từ mẫu” thì có nghĩa là các Thầy thuốc đang tắc trách bởi vì nếu đã như từ mẫu thì còn phải nói làm gì khẩu hiệu đó. Vì vậy đạo là hành động hợp với chân, mỹ, thiện chứ không phải là cầu xin ở thánh thần, cầu xin tức là chưa có mà cái toàn thiện thì đã sẵn có ở mỗi người, chỉ cần tự mình phát huy ra thì thể tướng dụng tự tròn đầy.

            Tất cả những đạo lý mà Đức Phật dạy đều nhằm phát huy chơn tánh của mỗi người đến chỗ bản nguyên tốt đẹp nhất, như Tứ niệm Xứ, Tứ Chánh Cần, Tứ Thần Túc, Ngũ Căn, Ngũ Lực, Thất Giác Chi, Bát Thánh Đạo, Thập độ, Tứ Vô Lượng Tâm v.v... chỉ cần hiểu đúng và hành đúng những đạo lý đó thì đem lại biết bao an lạc cho đời.

Show more...
4 months ago
46 minutes 47 seconds

TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói)
#05 - Câu hỏi số 21 - 25 | Sách Tuyển Tập Thư Thầy | Hòa Thượng Viên Minh

Học đạo quý vô tâm 
Làm, nghĩ, nói không lầm 
Sáng trong và lặng lẽ 
Giản dị mới uyên thâm.

_Thầy Viên Minh_

Show more...
4 months ago
33 minutes 29 seconds

TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói)
#04 - Câu hỏi số 16 - 20 | Sách Tuyển Tập Thư Thầy | Hòa Thượng Viên Minh

...Nếu đi con đường của Thầy, con không cần thêm gì, không cần bớt gì, không cần bỏ gì, không cần đạt gì, con chỉ cần giác ngộ. Nhưng giác ngộ là bản tính của con, con đâu cần phải tìm kiếm đâu xa:

Thấy như thực thấy

Nghe như thực nghe

Xúc như thực xúc

Biết như thực biết

là bản chất sẵn có nơi con. Cái gì làm cho không thấy được như thực, cái ấy là vọng. Cái gì giúp con thấy được như thực, cái ấy là chơn. Vậy con không cần tự ti, mặc cảm với cái này hoặc tự tôn, tự đại với cái kia. Cái gì cũng có giá trị khi nó là thực, khi nó được nhìn qua cái nhìn giác ngộ. Những gì con thấy là xấu xa, nó chỉ xấu xa khi mê, nhưng nó trở thành tốt đẹp khi giác ngộ.

Vậy con đừng tự ti, đừng sợ hãi, hãy chỉ giác ngộ mà thôi.

...

Show more...
4 months ago
21 minutes 59 seconds

TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói)
#03 - Câu hỏi số 11 - 15 | Sách Tuyển Tập Thư Thầy | Hòa Thượng Viên Minh

1. Huyền Không Huyền Không

Gọi tên lần đầu

Chùa tranh nho nhỏ

Đồi mây cỏ hoang

2. Huyền Không Huyền Không

Giọt máu tim ta

Yêu từng hơi thở

Ngày qua ngày qua.

3. Huyền Không Huyền Không

Dòng suối trong xanh

Chờ trăng qua ngõ

Giọt nắng long lanh

4. Huyền Không Huyền Không

Trời nước mênh mông

Yêu đàn chim nhỏ

Ngủ yên ngủ yên

5. Huyền Không Huyền Không

Mẹ ru lời kinh

Con ơi hãy ngủ

Sá gì tử sinh

6. Huyền Không Huyền Không

Xin chào vô cùng

Thuyền ta bỏ bến

Đi vào vô biên

7. Huyền Không Huyền Không

Xin gọi tên người

Cỏ, cây, rêu, đá

Muôn loài vô danh

8. Huyền Không Huyền Không

Đừng nhớ tên nhau

Cho tình yêu mãi

Ngàn sau ngàn sau

9. Huyền Không Huyền Không

Gọi lần cuối cùng

Vang từ vô thỉ

Vọng đến vô chung.

_Thầy Viên Minh_

Show more...
4 months ago
36 minutes 43 seconds

TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói)
#02 - Câu hỏi số 6 - 10 | Sách Tuyển Tập Thư Thầy | Hòa Thượng Viên Minh

"Nếu mai mốt còn vào ra sinh tử 
Bước thăng trầm đâu sá kể nguy nan 
Nếu giờ đây vẫy tay chào cuộc lữ 
Cát bụi này xin trả lại trần gian".

_Thầy Viên Minh_

Show more...
4 months ago
41 minutes 48 seconds

TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói)
#01 - Câu hỏi số 1 - 5 | Sách Tuyển Tập Thư Thầy | Hòa Thượng Viên Minh

“Hãy lắng nghe bước chân  
Bước chân qua thời gian  
Thời gian vô sở trụ  
Chân bước hề thênh thang”

Show more...
4 months ago
54 minutes 32 seconds

TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói)
#00 - Lời nói đầu - Sách Tuyển Tập Thư Thầy | Hòa Thượng Viên Minh

Năm 1973 tôi với một vài sư đệ từ Phật Học Viện Phật Bảo, Gia Định, Sài-gòn (nay là Quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh) cùng nhau đi tìm một nơi núi rừng thanh vắng tại Lăng Cô, Thừa Thiên – Huế, lập một am tranh để tĩnh tu thiền quán, đó là chùa Huyền Không của một thời dĩ vãng.

Ở đây, ngoài những giờ lao tác để sống tự túc, chúng tôi nghiền ngẫm kinh sách Phật giáo Nguyên Thủy, Phật giáo Phát Triển, tư tưởng một số tôn giáo khác và ít nhiều triết thuyết Đông Tây kim cổ mà chúng tôi thích nhất là Dịch lý, Lão Tử Đạo Đức Kinh và Phân Tâm Học của phương Tây hiện đại...

Mỗi tối, sau giờ tụng niệm, chúng tôi ngồi lại ngay trước tượng Phật thân thương giản dị, dưới mái am tranh đơn sơ chất phác, cùng nhau uống trà, cùng nhau đàm đạo. Chúng tôi trao đổi nhau về pháp học, pháp hành và cả những kinh nghiệm sống thực của mình, có đôi lúc cũng tranh cãi hăng say trong tinh thần xây dựng để hiểu nhau sâu sắc hơn và thiết thực hơn. Nhờ vậy mà chúng tôi đã học hỏi được nhau rất nhiều và tình huynh đệ ngày mỗi đậm đà, thắm thiết.

Thỉnh thoảng những người Phật tử tại gia cũng đến thăm và tham gia những thời đàm đạo. Chủ yếu là chúng tôi thương yêu giúp đỡ lẫn nhau, trao cho nhau những vốn liếng sống thực từ trải nghiệm tâm linh hơn là rao kinh giảng pháp.

Nhờ bức tranh sơn thủy hữu tình ở Lăng Cô, nhờ ngọn núi Hải Vân biển trời lồng lộng, nhờ mối đạo tình đầm ấm giữa huynh đệ tứ chúng mà chỉ mấy năm thôi một ngôi chùa Huyền Không hoang sơ mộc mạc đã in đậm dấu ấn sâu xa trong lòng những người thân thương hâm mộ.

Nhưng rồi chiến tranh đã nổ ra cực kỳ ác liệt, Huyền Không ở ngay giữa những lằn tên mũi đạn, đứng trong am có thể nhìn thấy hai bên đánh xáp lá cà ngay trên sườn núi đá bên chùa, đại bác pháo kích nhau nổ rền trời và những mãnh đạn đã vô tình xé nát những trang kinh trong Phật điện.

Chúng tôi đã từng chứng kiến dòng thác những người chạy loạn từ Quảng Trị, Thừa Thiên ào ạt tản cư vào Quảng Nam Đà Nẵng. Đó là những ngày cuối cùng của cuộc chiến tranh phân đôi đất nước.

Đến năm 1978, vì đèo Hải Vân là vị trí chiến lược trước sự đe dọa đổ quân của Trung Quốc, nên chùa Huyền Không đã phải ra đi (nay là Huyền Không trung ở thôn Nham Biều và Huyền Không Thượng ở núi Triều Sơn Phương, Đồng Chằm, Hương Hồ, Thừa Thiên – Huế). Từ đó chúng tôi chia tay mỗi người một nẽo, và cũng từ đó những lá thư thân thương đã trở thành nhịp cầu nối lại đạo tình Huyền Không muôn thuở.

Nhờ các đồng đạo tin tưởng, nên mỗi lần có gì khó khăn bức xúc họ đều biên thư về tâm sự và xin một vài lời khuyên nhủ, sách tấn. Nói là khuyên nhủ, thực ra, tôi chỉ muốn chia sẻ bài học khắc nghiệt từ cuộc đời mà những người đồng đạo thân thương đang giáp mặt. Khi lắng nghe họ bộc bạch tâm sự, khi cảm nhận những nỗi niềm băn khoăn chua xót với họ, thực ra tôi đã học được từ họ rất nhiều, nên chúng tôi chỉ cần chia sẻ, chỉ cần cảm thông với nhau để có đủ can đảm đối diện với sự thật hơn là lẩn trốn trong những lời an ủi, khuyên răn cao xa minh triết.

Những lá thư mà chúng tôi gởi cho nhau chỉ mong làm nhẹ đi những bức bối lo âu trong khi đang phải gánh chịu những hiểm nguy, phiền lụy giữa cuộc đời. Điều quan trọng không phải là chúng ta có giúp nhau thoát được những cảnh nguy khốn hiểm nghèo hay không mà là chúng ta đã cùng nhau học được điều gì trong đó.

Nếu chúng ta xem phiền não khổ đau là bài học giác ngộ thì mọi phiền não khổ đau sẽ trở nên nhẹ nhàng, dễ chịu và quả thật là vô cùng kỳ diệu, nhiệm mầu. Sống nhẹ nhàng thanh thoát giữa những khổ đau và ung dung tự tại trong những buộc ràng chính là bí quyết của một người sống đạo.

Trong lần xuất bản trước, vì quá bận không viết lời nói đầu được nên tôi đã nhờ người làm thủ tục xin phép viết giúp lời giới thiệu, ông ta viết mà lại đề tên tôi nên không được lịch sự với quí bạn đọc cho lắm, chúng tôi xin chân thành cáo lỗi.

Ban Biên Tập Thiền Viện Bửu Long

PL 2550 - TL 2006

Show more...
4 months ago
5 minutes 32 seconds

TUYỂN TẬP THƯ THẦY (Sách nói)
Tuyển tập thư Thầy là quyển sách bao gồm 42 lá thư của Phật tử vấn đạo với Thầy Viên Minh từ năm 1978. Nhờ sự tin tưởng, nên mỗi lần có gì khó khăn bức xúc họ đều biên thư về tâm sự và xin một vài lời khuyên nhủ, sách tấn từ Thầy. Những lá thư được gởi cho nhau chỉ mong làm nhẹ đi những bức bối lo âu trong khi đang phải gánh chịu những hiểm nguy, phiền lụy giữa cuộc đời. Điều quan trọng không phải là giúp nhau thoát được những cảnh nguy khốn hiểm nghèo hay không mà là cùng nhau học được điều gì trong những nghịch cảnh đó...