
Gấp lại cuốn tiểu thuyết Trăm Năm Cô Đơn, bên cạnh những ám ảnh khôn nguôi về những kiếp người luôn thấm đẫm màu cô đơn thường trực trong suốt chiều dài trăm năm, Nhíp cũng tự đặt cho mình một nỗi băn khoăn: Phải chăng cô đơn chính là không gian để nghệ thuật nương nhờ?
Trong nỗi cô đơn thường trực, con người ta thường lựa chọn lặng im để đối diện với chính mình. Trong văn chương, cô đơn dường như lại là không gian ồn ào nhất.
Music background credit: Rêverie - Claude Debussy