
Quan hệ con người với trái đất cũng như quan hệ giữa con và mẹ. Mẹ muốn chúng ta an lành, mẹ sợ chúng ta phá phách, nghịch ngợm nguy hiểm. Tương tự trái đất sẽ rất thích chúng ta ngồi yên như toạ thiền buông thư. Trái đất sẽ thì thầm với ta rằng… ngoan lắm con hãy ngồi đó và trải nghiệm sự sống bên trong con đi, những trải nghiệm bên trong sẽ cho con thấy hạnh phúc viên mãn sẽ như nào. Con được sinh ra là bao công sức của mẹ, bao đau đớn mẹ đã chịu, bao nhọc nhằn mẹ đã mang để con có sự sống này, con hãy trải nghiệm chính sự sống con đang có là mẹ thấy hạnh phúc đủ đầy. Mẹ không cần con phải vất vả thêm gì nữa, con không cần ôm giữ hay chiếm hữu riêng thêm, tất cả mẹ đã chuẩn bị đủ đầy. Con cũng không cần phân biệt hay đấu tranh vì điều gì, những thứ xuất hiện trong đời con là cần có như vậy có đắng cay con mới biết ngọt bùi, có khổ đau con mới biết hạnh phúc, tất cả cần có như vậy thì đó mới là cuộc sống thật. Con ngồi đó để buông xuống những chấp trước, những mâu thuẫn nội tại để thấy được sự hợp nhất toàn vẹn, đó là hạnh phúc viên mãn. Con hạnh phúc là mẹ cũng hạnh phúc, hãy trải nghiệm rồi giúp những người con cũng có được hạnh phúc như con đã thấy. Mẹ chỉ cần con làm những việc như vậy!