
“Hôm nay chị Tuyết, con của cô giáo Tiên mặc chiếc áo Thuỷ thủ Mặt Trăng giống hệt chiếc mà con vừa quyên góp cho chương trình từ thiện của trường.”
Khi nói câu này trong bữa ăn tối qua, Hồng chỉ muốn kiếm chuyện làm quà để bố mẹ bớt căng thẳng. Con chó còn có lúc ngừng sủa, con gà có khi quên gáy, nhưng mẹ chưa bao giờ thôi chửi mắng bố trong bữa ăn, dù là ngày thường hay ngày lễ, trời sang đông hay tiết vào thu, khi đắt khách hay gặp hôm ế hàng, khi nấu cơm khô như ngói hay nát như cứt. Tuy nhiên, mối quan hệ giữa bố và mẹ là một thế giới khác, không liên quan gì tới câu chuyện này.
Sáng hôm sau, mẹ Hồng quyết định nghỉ bán thịt lợn tẩm hoá chất một hôm để đi “đòi lại công bằng cho con gái” (Trích nguyên văn lời của mẹ). Suốt quãng đường ngồi sau xe đạp, Hồng thắc mắc bà định “đòi” từ ai? Con bé rất ngạc nhiên khi mẹ bỗng dưng nhiệt tình một cách thái quá như vậy. Mẹ nó vốn chẳng bao giờ quan tâm tới điều gì trừ khi có lợi cho bản thân. Vậy nên chắc chắn có một âm mưu sâu xa ở đây, kinh nghiệm đọc truyện tranh Thám tử lừng danh Conan và Kindaichi mách bảo Hồng.