
Muốn Tiến Hoá Phải Để Phiên Bản Cũ Chết Đi
Khoảnh khắc cái cũ tan rã, nhưng cái mới vẫn chưa kịp thành hình.
Sự sụp đổ của “cái đã từng” giống như việc ta cởi bỏ chiếc lồng cũ.
Ta bỗng thấy mình tự do, trần trụi trước sự rộng mở của vạn vật —
nhưng cũng run rẩy, hoang mang…
vì chiếc lồng ấy, dù giam hãm, vẫn từng là nơi trú ẩn an toàn của ta.
Và rồi, để thực sự tiến hoá,
ta buộc phải để một phần bản ngã cũ chết đi.
—————
Nguồn: Tâm Lý học Đám Đông