Home
Categories
EXPLORE
True Crime
Comedy
Society & Culture
Business
Sports
History
TV & Film
About Us
Contact Us
Copyright
© 2024 PodJoint
00:00 / 00:00
Sign in

or

Don't have an account?
Sign up
Forgot password
https://is1-ssl.mzstatic.com/image/thumb/Podcasts115/v4/ca/09/96/ca099695-eafc-0dff-1359-dcb607c6e976/mza_6615174942080729692.jpg/600x600bb.jpg
THỦ THỈ THẦM THÌ
Đồng Lê Quỳnh Hương
19 episodes
1 week ago
Đây là một nơi có những câu chuyện nhỏ được góp nhặt lại qua góc nhìn của một cô nàng yêu con chữ, là cô giáo dạy "content chất - tạo chất riêng". Nàng là Đồng Lê Quỳnh Hương, một cô công chúa trên hành trình vượt sướng đi tìm chính bản thân mình, với hành trang mang theo là những kinh nghiệm vấp ngã của tuổi trẻ. Hy vọng qua chiếc podcast nho nhỏ sẽ khiến bạn có thêm niềm hứng khởi để sống một cuộc đời thật thú vị bởi như ông Trịnh Công Sơn đã từng viết trong bài Mưa Hồng thì : " Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hỡ".
Show more...
Self-Improvement
Education
RSS
All content for THỦ THỈ THẦM THÌ is the property of Đồng Lê Quỳnh Hương and is served directly from their servers with no modification, redirects, or rehosting. The podcast is not affiliated with or endorsed by Podjoint in any way.
Đây là một nơi có những câu chuyện nhỏ được góp nhặt lại qua góc nhìn của một cô nàng yêu con chữ, là cô giáo dạy "content chất - tạo chất riêng". Nàng là Đồng Lê Quỳnh Hương, một cô công chúa trên hành trình vượt sướng đi tìm chính bản thân mình, với hành trang mang theo là những kinh nghiệm vấp ngã của tuổi trẻ. Hy vọng qua chiếc podcast nho nhỏ sẽ khiến bạn có thêm niềm hứng khởi để sống một cuộc đời thật thú vị bởi như ông Trịnh Công Sơn đã từng viết trong bài Mưa Hồng thì : " Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hỡ".
Show more...
Self-Improvement
Education
https://d3t3ozftmdmh3i.cloudfront.net/production/podcast_uploaded_episode/16547940/16547940-1630059426823-f41abe0b97364.jpg
CÒN MÌNH LÀ CÒN TẤT CẢ
THỦ THỈ THẦM THÌ
10 minutes 19 seconds
4 years ago
CÒN MÌNH LÀ CÒN TẤT CẢ

CÒN MÌNH LÀ CÒN TẤT CẢ

Chiếc podcast ngày thứ 6 hôm nay, ngoài chuyện chia sẻ về những ngày xôn xao bằng những phương cách đã dần thực hiện thành thói quen, để nuôi dưỡng " sức khoẻ tinh thần" thì còn là một lời chào tạm biệt tới người chị thương quý đã ra đi vì cơn đại dịch.

Một cô nàng nhỏ xíu như cây kẹo, rất yêu màu hồng bởi những ngày qua tiệm nail của chị, một cái tiệm hồng từ trong ra ngoài chúng mình đã có những câu chuyện mang đầy sự dễ thương mà dù mang trong người căn bệnh của "người lùn" thì chị cũng chưa bao giờ " dỗi hờn" cuộc đời này, vì chị nói với Hương rằng " chị vẫn thấy chị là một người may mắn", điều đó toát lên từ nụ cười tươi rói của cô ấy cùng giọng nói trong trẻo, giọng hát rất ư là thơ ngây chẳng qua trường lớp nào, mà cứ mỗi lần mình nhắn tin mời chị hát, chị luôn trả lời mình:

  " Sẵn lòng nghen Hương ơi, góp được tiếng hát là chị thấy lòng mình thêm niềm vui".

Rồi chị nhỏ xíu vậy đó, mà mơ ước lớn lắm, muốn mang nghề nail, chăm sóc làm đẹp cho bản thân tới với nhiều người khuyết tật để họ cũng được quyền làm đẹp như bao người, mà trong những cuộc trò chuyện chị luôn nhắn mình " em đừng bỏ những đêm nhạc, đừng bỏ những điều ngọt ngào trong em đã dành cho người khuyết tật em nhé" bởi chị tin rằng em đã sống, đã hiểu và đã thương chúng ta nhiều như thế nào.

Thiệt tình, biên lại mấy dòng chữ mà mắt lại ngân ngấm nước...

Chị về làm thiên thần, hát ca cho Chúa nghe chị Phương nhé.., em từ nay học thêm một bài học, dù thế nào cũng phải bình tĩnh để bình an, để nuôi dưỡng sự mạnh mẽ bên trong mình vì " còn mình sẽ còn tất cả".

Tạm biệt chị, một chiều thứ 6 gió thổi buồn ngoài cửa sổ.

THỦ THỈ THẦM THÌ
Đây là một nơi có những câu chuyện nhỏ được góp nhặt lại qua góc nhìn của một cô nàng yêu con chữ, là cô giáo dạy "content chất - tạo chất riêng". Nàng là Đồng Lê Quỳnh Hương, một cô công chúa trên hành trình vượt sướng đi tìm chính bản thân mình, với hành trang mang theo là những kinh nghiệm vấp ngã của tuổi trẻ. Hy vọng qua chiếc podcast nho nhỏ sẽ khiến bạn có thêm niềm hứng khởi để sống một cuộc đời thật thú vị bởi như ông Trịnh Công Sơn đã từng viết trong bài Mưa Hồng thì : " Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hỡ".