
Giữa trung tâm thành phố, Ga Sài Gòn vẫn đều đặn đón – tiễn những chuyến tàu xuyên Việt, như hơi thở quen thuộc chưa bao giờ tắt. Nơi ấy có những con người đã gắn bó hơn nửa đời người vẫn đang miệt mài nhìn theo đoàn tàu khuất dần sau đường ray. Họ không chỉ làm việc, mà còn giữ lại ký ức của thành phố từng tiễn đưa bao người ra đi, đón biết bao cuộc trở về. Dẫu nhịp sống đổi thay, tiếng còi tàu vẫn vang lên mỗi sớm – như lời nhắc rằng có một Sài Gòn đang sống và yêu, ngay trong nhịp tàu vẫn chạy đều giữa lòng phố.