
Xin chào các bạn, tập podcast ngày hôm nay được lấy cảm hứng từ một câu ngoài bìa sách “yêu những điều không hoàn hảo” của đại đức Hea Min: “Làm sao để chấp nhận chính mình trong một thế giới tuyệt vọng phấn đấu cho sự hoàn hảo”
Cách đây không lâu, mình đã có đọc một bài báo chỉ ra rằng, hiện nay, trong rất nhiều nguyên nhân thì sự phát triển không ngừng của mạng xã hội dẫn đến trầm cảm cho thế hệ trẻ, những người thanh thiếu niên là cao nhất. Việc sử dụng mạng xã hội quá nhiều khiến cho chúng ta có nhiều cảm giác lo âu và có mong muốn phấn đấu để trở thành một người hoàn hảo. Nhưng trở thành một người hoàn hảo là hoàn toàn bất khả, nên những người có mong muốn trở nên hoàn hảo dễ rơi vào trạng thái áp lực và bị cảm xúc đó đè nặng.
Như chúng ta đều thấy, trên mạng xã hội, ai cũng chỉ chia sẻ những điều hay, những điều tốt đẹp nhất của chính họ chứ không ai đem những cái xấu, những thiếu xót của mình ra cho mọi người thấy cả. Nên nếu chúng ta chỉ nhìn thấy họ trên đó thì họ thật hoàn hảo. Đặc biệt những bạn có theo dõi những người nổi tiếng, những người có ảnh hưởng thì ý nghĩ những người đó thật là hoàn hảo càng cao.
Nhưng như thế nào là một người hoàn hảo? Nếu chỉ nhìn trên mạng xã hội, thì Họ gặt hái được nhiều thành công trong sự nghiệp, họ có ngoại hình đẹp, họ có nhiều tài năng, họ giỏi trên nhiều lĩnh vực, vân vân.
Nhưng thử nhìn lại, như cách tính của chị Helly Tống, mỗi ngày, "hình ảnh" bạn nhìn ai đó trên nền tảng xã hội chỉ là 1 đến 2 giờ mỗi ngày hoặc 22 giờ mỗi tháng và 264 giờ mỗi năm. Nhưng 22 giờ còn lại mỗi ngày, 660 giờ còn lại trong tháng và 7920 giờ còn lại trong năm, chúng ta không hề biết họ như thế nào cả. Và không kể chuỗi thời gian, một người đã trưởng thành, lớn lên như thế nào, chúng ta khó có thể biết hết về một ai đó.”