
"Cho đến tận bây giờ mình mới hiểu là, điều tồi tệ nhất không phải nỗi buồn. Cũng không phải là sự yếu đuối. Điều tồi tệ nhất chính là, không thể cho phép mình được yếu đuối, cũng không thể buồn theo một cách trọn vẹn nhất. Cảm xúc cứ nhàn nhạt, không rõ vị đắng, không ra vị ngọt, và cuối cùng thì không thể gọi tên ra trạng thái tồn tại của chính mình. Và, điều đó thực sự rất rất tồi tệ..."