
Nếu Milton Friedman nói rằng lạm phát luôn là một hiện tượng tiền tệ, thì Niall Ferguson cũng cho rằng siêu lạm phát luôn là một hiện tượng chính trị. Câu chuyện ở Cộng hòa Weimar, Argentina, Zimbabwe, Venezuela hay thậm chí là Hoa Kỳ trong chiến tranh thế giới thứ II đã cho chúng ta thấy hiện tượng tiền tệ - chính trị này có thể khiến người dân điêu đứng như thế nào. Nó được ví von như một tên cướp, một kẻ thù của mọi người dân, một loại thuế vô hình không cần sự đồng ý của người nộp thuế và thậm chí có thể là công cụ duy trì quyền lực của chính phủ trong một số trường hợp. Ở một mức độ khiêm tốn hơn, lạm phát vô cùng quen thuộc với tất cả chúng ta. Chỉ với vài phần trăm mỗi năm, ai cũng cảm nhận được sự phiền toái của lạm phát. Nhưng sẽ thế nào nếu không còn lạm phát?