
Những kẻ không thông minh gọi ông là một cựu thủ tướng của một thể chế Việt Nam bị người Nhật nắm đầu. Người bình thường nói ông có vẻ hợp làm một ông giáo già, cần mẫn với việc dạy học xung quanh cuốn sách và cây viết sáng tác. Có người mang nhiều tiếc nuối thì nói ông là một học giả lỡ thời. Còn riêng mình, ông là một hiền tài, một tài năng mà Việt Nam may mắn sở hữu. Một vĩ nhân trong thế giới học giả Việt, trăm năm có một.