"Nếu ta chỉ vui với sự tích cực nông cạn, rũ bỏ phần đời sống mình thấy không hài lòng, ta đi mải miết trên bề mặt bấp bênh của sự tồn tại tầm phào đó. Như tác giả trong bài viết tôi đề cập bên trên, anh sáng tạo lại bản thân mình để "ghi đè" lên quá khứ đầy vết thương. Những đêm bị ăn đòn đó không biến anh thành đứa bé tồi tệ hay xấu xí, nó làm anh nhận ra anh là đứa trẻ giỏi giang, đã biết tìm cách bảo vệ chính mình trước bạo lực. Và điều tốt nhất là, anh đã không trở thành người lớn bạo lực như cha anh. Ta chỉ có thể sáng tạo lại chính mình nếu hiểu biết về bản thân đầy đủ dần theo năm tháng. Đó là món quà mà suy tư dành cho mỗi ngày ta sống." – Nhà văn Khải Đơn