
Thời đại của các giáo phụ trong lịch sử Cơ Đốc giáo là một giai đoạn đầy đau khổ và đàn áp từ phía La Mã. Từ thế kỷ thứ 1 đến thế kỷ thứ 4, Cơ Đốc giáo là một trong những giáo phái tôn giáo nhỏ trong vùng La Mã, và căn cứ vào những nguồn thông tin lịch sử có sẵn, nó không được công nhận và thậm chí bị truy cứu và đàn áp.
Ban đầu, Cơ Đốc giáo bị coi là một nhóm tín hữu trong giáo hội La Mã, nhưng với thời gian, sự khác biệt tôn giáo và lẽ thường của Cơ Đốc giáo đã gây ra sự căng thẳng và xung đột với chính quyền La Mã. Một số nguyên nhân cho việc bị đàn áp bao gồm sự không chấp nhận của Cơ Đốc giáo đối với hình thức thờ phượng của La Mã, tư tưởng chống lại sự tham nhũng và bất công trong xã hội, và sự tôn trọng các giáo phụ cơ và sứ mạng của họ.
Trong thời đại này, các giáo phụ cơ, những người lãnh đạo tôn giáo và nhà sáng lập của Cơ Đốc giáo, đã trở thành những mục tiêu chính của sự truy cứu và đàn áp. Họ bị bắt, bị tra tấn và bị giết hại. Các đồng đạo của họ cũng bị đày ải và phải chịu sự áp bức từ phía chính quyền La Mã.
Một trong những giai đoạn đáng kể của sự đàn áp này là thời kỳ của Hoàng đế Diocletian vào cuối thế kỷ thứ 3. Diocletian đã ra lệnh truy cứu và hủy diệt Cơ Đốc giáo, lấy đi các đồng thời gian và đốt cháy các bản thánh kinh. Đây là một thời kỳ đen tối trong lịch sử Cơ Đốc giáo và đã gây ra nhiều thương vong và sự đau khổ cho các giáo phụ cơ và cộng đồng của họ.
Tuy nhiên, mặc dù bị đàn áp, Cơ Đốc giáo không bị tiêu diệt hoàn toàn. Sự kiên nhẫn và lòng trung thành của các giáo phụ cơ và tín đồ đã giúp duy trì đạo Cơ Đốc giáo sống sót trong thời gian đó. Vào cuối thế kỷ thứ 4, với sự thay đổi chính trị và tôn giáo trong Đế quốc La Mã, Cơ Đốc giáo đã được công nhận và chấp nhận, và trở thành một trong những giáo phái chính thống của La Mã.