
Các cuộc Thập tự chinh là những cuộc chiến tranh tôn giáo diễn ra trong thời Trung cổ tại châu Âu. Dưới đây là tóm tắt về bốn cuộc Thập tự chinh quan trọng nhất:
Thập tự chinh thứ nhất (1096-1099): Cuộc Thập tự chinh đầu tiên bắt đầu sau khi Giáo hoàng Urban II kêu gọi các tín đồ Kitô giáo chiến đấu chống lại người Hồi giáo và giành lại Thánh Địa Jerusalem. Cuộc chiến kéo dài 3 năm và kết thúc với chiếm đóng thành Jerusalem bởi quân thập tự chinh.
Thập tự chinh thứ hai (1147-1149): Cuộc Thập tự chinh thứ hai diễn ra sau khi thành Jerusalem bị đánh chiếm bởi người Hồi giáo. Giáo hoàng Eugenius III kêu gọi các quốc gia châu Âu tham gia chiến dịch để tái chiếm Thánh Địa. Tuy nhiên, cuộc thập tự chinh này không đạt được thành công lớn và kết thúc một cách không thỏa đáng.
Thập tự chinh thứ ba (1189-1192): Cuộc Thập tự chinh thứ ba bắt đầu sau khi Giáo hoàng Gregory VIII kêu gọi các vương quốc châu Âu hỗ trợ vua Anh Richard I và vua Pháp Philip II chiếm dụng Jerusalem. Mặc dù quân thập tự chinh có những thành công nhất định, nhưng cuối cùng họ không thể giành lại Jerusalem và kết quả là một thỏa thuận hòa bình được đạt được.
Thập tự chinh thứ tư (1202-1204): Cuộc Thập tự chinh thứ tư bắt đầu với mục tiêu gốc ban đầu là giành lại Thánh Địa, nhưng cuối cùng đã biến thành một cuộc xâm lược Constantinople (Byzantine). Quân thập tự chinh đã tấn công và chiếm đóng thành phố Byzantine, gây ra sự hủy hoại lớn và sự suy yếu của Đế quốc Byzantine.
Các cuộc Thập tự chinh đã có sự ảnh hưởng lớn đến lịch sử châu Âu, tôn giáo và chính trị. Mặc dù không đạt được mục tiêu cuối cùng là giành lại Jerusalem, nhưng những cuộc thập tự chinh đã tạo ra sự tương tác văn hóa và thương mại giữa các vùng đất châu Âu và Trung Đông, đồng thời củng cố quyền lực của Giáo hoàng và các quốc gia châu Âu phong kiến.